|
|
It’s never too late for a happy ending |
|
|
Tác giả |
Thông điệp |
[I]nvincible [P]anda
Crazy Fan
Tổng số bài gửi : 659
Đến từ : Kingdom of panda
Tâm trạng : = [(p+a+n+d+a)*(a+v+r+i+l)] / basketball
Thú cưng :
Thanked : 11
Points : 17557
Ngày tham gia : 22/03/2009
|
Tiêu đề: It’s never too late for a happy ending Sun May 03, 2009 10:08 am |
|
|
It’s never too late for a happy ending
_Này, nhanh lên, cả đội đang chờ mày đấy! – Cái Linh gào ầm lên làm cho mấy đứa đứng trước cửa lớp nó giật mình ngó vô.
_Tao đau đầu nên không tập được. Mày xin phép thầy cho tao nghỉ buổi hôm nay đi. - Vừa nói, Ngọc nhăn nhó trông thật thảm hại.
_Mệt? À không… Đau đầu? Đùa vừa thôi bà cô của tôi ơi! Đầu giờ có sao đâu mà bây giờ lại thế này? Nếu mệt thì xuống phòng y tế đi…
_Đầu giờ là đầu giờ. Sao mày cứ vặc này vặc nọ thế? Mày còn linh tinh nữa là tao nghỉ luôn giải đấu này đấy.
_Gì??? Mày thử nhắc lại lần nữa xem nào. – Cái Linh trợn ngược mắt lên.
_Tao bảo là nếu mày còn tiếp tục đứng đây và cố tình làm thủng màng nhĩ của tao thì tao sẽ không tham gia giải đấu này nữa! - Ngọc gắt.
Hơi ngập ngừng vì biết tính của con bạn thân: ‘Nói là làm’ với lại nó còn là linh hồn của cả đội, nếu không có nó thì giải này cả đội sẽ ê mặt với cả trường mất thôi!
Im lặng… Nó nói, có phần dịu giọng hơn vừa nãy:
_Thôi được, tao xuống tập đây. Có gì thì trưa qua nhà tao, ngồi nói chuyện. Không thì tao qua nhà mày… Okie?
Ngọc gật đầu nhè nhẹ. Linh thấy con bạn không nói gì nên liền chạy xuống phòng thể thao.
Lát sau, khi tất cả học sinh đã xuống phòng thể thao chỉ còn một mình Ngọc ở trong lớp gục đầu xuống bàn khóc nức nở. Nó khóc, đôi vai nó run lên. Nó khóc, khóc như chưa bao giờ được khóc. Nó khóc, khóc như muốn trút hết buồn bực trong đầu óc của nó ra nhưng không thể… Mọi vật đều im lặng như để nó có không gian riêng…
___o O o___
_Nguyên! Mày kiểm tra các lớp dãy hành lang bên kia nữa là xong. Tao xong việc rồi, về trước đây! – Quân vừa nói vừa chỉ tay sang hành lang có trồng mấy cây nguyệt quế.
_Okie. Bye.
Nguyên đáp gọn rồi phóng vụt đi, không để Quân nói thêm lời nào. Còn Quân thì quá quen với thằng bạn nên chỉ lắc đầu ngán ngẩm rồi bỏ đi.
___o O o___
Mọi người cho ý kiến để tớ post tiếp. Thanks!
|
|
|
|
[I]nvincible [P]anda
Crazy Fan
Tổng số bài gửi : 659
Đến từ : Kingdom of panda
Tâm trạng : = [(p+a+n+d+a)*(a+v+r+i+l)] / basketball
Thú cưng :
Thanked : 11
Points : 17557
Ngày tham gia : 22/03/2009
|
Tiêu đề: Re: It’s never too late for a happy ending Tue May 05, 2009 5:54 pm |
|
|
Ngọc vẫn trong lớp - một mình. Có phần hơi nín nhưng vẫn khóc vì có lẽ xung quanh quá yên tĩnh. Bỗng một bàn tay ấm áp đặt lên vai nó. Đáng lẽ nó phải ngẩng đầu ngay để biết được kẻ làm phiền mình. Nhưng không, Ngọc vẫn gục mặt xuống bàn. Có lẽ nó không còn khóc nữa.
Một giọng nói vang lên:
_Này nhóc, cho dù nhóc đang khóc hay đang cười thì nhóc cho anh xem thẻ trực nhật đã.
Im lặng...
Bỗng, Ngọc ngẩng phắt dậy, đôi mắt đỏ hoe bắt gặp ngay ánh mắt sững sờ của đối phương...
Không khí im lặng lại bao trùm...
Một lúc sau...
_Em… em… là Ngọc phải không?
Ngọc gật nhẹ.
Tiếp tục với cái giọng trầm, lộ rõ vẻ ngạc nhiên và có vẻ rất hồi hộp:
_Em… Sao em không… không… xuống tập?
_Chuyện này có liên quan tới anh không?
_Àh… Anh thấy hơi lạ…
Ngọc nhìn đối phương vẻ dò hỏi:
_Lạ…? Lạ là sao anh?
_Uhm… Vì… vì em là đội trưởng mà…
Ngọc cười khi mặt vẫn còn nước mắt:
_Hôm nay em xin nghỉ… Mệt quá anh ạ.
Kẻ làm phiền kia cảm thấy hắn không nên ở đây nữa nên vội nói:
_Thế thôi nhé. Anh phải đi đây. Chào em.
Nói rồi, hắn qua mặt đi ra phía cửa lớp. Bỗng…
_Anh Nguyên…
Hắn giật mình. Trong đầu hắn lúc này tuôn ra một lúc cả tá câu hỏi kiểu ‘Tại sao Ngọc lại biết tên mình?’, ‘Tại sao tự dưng Ngọc lại gọi mình?’, ‘Tại sao…?’, ‘Tại sao…?’ và ‘Tại sao…?’
Vẫn giọng của Ngọc nhưng lần này có vẻ hơi ngờ ngợ:
_Anh Nguyên…?
Nguyên lấy lại bình tĩnh, quay lại hỏi:
_S… sao em?
Ngọc hơi ngập ngừng:
_Anh… anh… có rỗi không?
Nguyên nói, thoáng ngạc nhiên:
_Àh… uhm… có.
Ngọc mỉm cười:
_Vậy anh đi ăn trưa với em được không?
Lần này thì Nguyên thấy thực sự bất ngờ vì Ngọc - Đội trưởng đội bóng rổ xuất sắc của trường, được bao nhiêu thằng con trai trong (và cả ngoài trường để ý) – mà lại mời nó - một thằng mặc dù khá đẹp giai nhưng chẳng được mấy ai để ý - đi ăn trưa.
Ngọc vẫn nhìn Nguyên để chờ câu trả lời. Hơi bối rối, Nguyên đáp:
_Nếu em muốn.
Ngọc mỉm cười:
_Vậy em chờ anh nhé!
_Uh. Anh cất đồ đã. Nhanh thôi.
Nói rồi, Nguyên chạy như bay lên tầng 3.
___o O o___
|
|
|
|
[I]nvincible [P]anda
Crazy Fan
Tổng số bài gửi : 659
Đến từ : Kingdom of panda
Tâm trạng : = [(p+a+n+d+a)*(a+v+r+i+l)] / basketball
Thú cưng :
Thanked : 11
Points : 17557
Ngày tham gia : 22/03/2009
|
Tiêu đề: Re: It’s never too late for a happy ending Thu Jun 11, 2009 10:54 am |
|
|
Cầm chai nước của Quân đưa cho, khẽ cười, Linh tu một hơi. Quân trêu:
_Này, con gái không nên như thế đâu nhé!
Linh vừa lau mồ hôi, vừa đáp:
_He, thế thì lần sau anh mang cho em cái cốc nhé. Được không?
Quân phì cười vì câu trả lời của Linh. Dù quen Linh đã lâu nhưng Quân luôn bất ngờ trước những câu trả lời cô bé. Quân nói:
_Rồi, anh xin. Nhưng chắc chắn một ngày anh sẽ cho em không biết vặn lại anh như thế nào đâu.
_Ha ha ha… - Linh cười - Anh có nhớ đây là lần thứ bao nhiêu anh nói câu đấy rồi không?
_Hừ, anh có đếm đâu. Nhưng…
_Nhưng lần nào em vặn lại anh thì y như rằng anh lại nói câu đó!!! – Linh cắt ngang.
_Em nhớ đấy nhé. Anh không tha cho em đâu. - Quân doạ.
_Úi, sợ quá, không dám đùa với anh nữa đâu. - Linh giả vờ sợ sệt – Mà thôi, đi ăn trưa thôi, muộn rồi.
_Okie. Đưa bóng đây, anh cất cho, em về lớp lấy cặp đi!!!
_Cảm ơn anh. – Linh cười.
___o O o___
Nguyên mở cửa tủ. Cậu cố nhét quyển sổ và cái băng tay nhưng dường như là một… thử thách! Tủ quá chật, toàn sách là sách… Cứ mỗi lần quyển sổ bị rơi ra là một lần mặt Nguyên thêm đỏ. Không phải vì ngượng (có ai đâu mà ngượng) mà vì trong lòng Nguyên đang nóng như lửa đốt.
Cuối cùng cũng xong. Ánh mắt Nguyên hướng ra phía cánh cửa tủ. Một tấm hình…
___o O o___
Sau khi Nguyên đi, Ngọc lấy tay quệt vội nước mắt. Viết gì đó lên một tờ giấy rồi kẹp vào quyển sách để bên cạnh. Xong xuôi, Ngọc dọn đò rồi nhanh chóng ra khỏi lớp.
___o O o___
Đó là một tấm poster hình một cô gái rất đẹp. Mái tóc xoã xuống vai, đôi mắt nâu đậm hút lấy sự chú ý của người đối diện. Trên tấm poster có ghi: “… Bích Ngọc - đội trưởng đội bóng rổ của trường XXX - sẽ tham dự lễ Noel do học sinh của trường YYY tổ chức. Vào forum của trường và đăng ký để có thể đi dự cùng Ngọc. Hạn đăng ký:…”
Nguyên cũng muốn đăng ký nhưng có gì đó chặn lại ý định này của cậu. Có lẽ là sự sợ hãi. Nhưng… nhưng sợ cái gì mới được cơ chứ???
Bỗng…
_Anh Nguyên! Anh làm gì lâu quá vậy???
___o O o___
Linh chạy vội lên lớp. Vừa tới hành lang, nó thấy thấp thoáng bóng của Ngọc. Định gọi lại nhưng thấy cô bạn có vẻ đang vội nên thôi.
Vào lớp, Linh bước nhanh tới chỗ mình. Cầm quyển sách lên, một tờ giấy rơi xuống đất. Cúi xuống nhặt, Linh biết tờ giấy này của Ngọc để lại vì cách gấp tờ giấy này rất quen.
Mở tờ giấy, từng nét chữ nguệch ngoạc dần hiện ra.
___o O o___
|
|
|
|
[I]nvincible [P]anda
Crazy Fan
Tổng số bài gửi : 659
Đến từ : Kingdom of panda
Tâm trạng : = [(p+a+n+d+a)*(a+v+r+i+l)] / basketball
Thú cưng :
Thanked : 11
Points : 17557
Ngày tham gia : 22/03/2009
|
Tiêu đề: Re: It’s never too late for a happy ending Thu Jun 11, 2009 10:55 am |
|
|
Nguyên giật mình. Là Ngọc. Cậu vội vàng đóng cửa tủ lại. Quay ra nói với Ngọc:
_Anh xong rồi đây. Đi thôi.
Ngọc cười, nói:
_Okie. Nhanh lên. Có lẽ trời sắp mưa rồi.
Nguyên thở phào nhẹ nhõm vì nghĩ rằng Ngọc chưa thấy tấm hình Nguyên dán nhưng cậu đã lầm...
___o O o___
_Jeremy này…
_Sao em?
_Nếu em quay về nước, anh có còn nhớ đến em không? - Giọng của một cô gái cất lên, ngập ngừng nhưng bình tĩnh.
Một chút thoáng ngạc nhiên trên mặt người con trai có tên là Jeremy…
_‘Về nước’?
_Vâng, ngày mai…
_Sao nhanh vậy?
_Gia đình em có việc, hoàn cảnh hơi khó khăn nên bố mẹ em thu xếp mai 2 mẹ con về để giải quyết công việc.
_...
_Anh yên tâm, em sẽ quay lại đây, sớm nhất có thể.
Jeremy gắng nuốt những giọt nước mắt, ngẹn ngào:
_Sao em lại phải về cùng?
_Việc nhà cần có em anh ạ.
_Em hứa là sẽ về đây sớm chứ?
_Vâng, em hứa…
_Nếu phải đợi lâu quá, anh sẽ về nước tìm em…
Rồi bất chợt, Jeremy ôm chặt lấy cô gái.
_Katherine, anh yêu em…
___o O o___
_Ngọc, em nghĩ gì vậy?
Ngọc giật mình.
_Từ lúc đi xuống đến giờ, em cứ nghĩ gì vậy? Ủa… Em… lại khóc à? Có chuyện gì thế? – Nguyên hoảng hốt.
_Không sao đâu mà, em không sao…
_Thế thôi, lau nước mắt đi, đừng có khóc nữa.
_Uhm…
___o O o___
_Anh Quân, anh Quân…
_Gì thế em? Mất giọng hay sao mà mà nói nhỏ thế?
Linh vừa nhăn nhó vừa ra ngồi sát cạnh Quân:
_Chúng ta gặp người quen rồi…
_Người quen? Đâu thế?
_Kia kìa… - Linh nói, vừa hất mặt ra chỗ cửa sổ có đám dây leo và treo chiếc chuông gió màu ngọc bích, vừa cười nham hiểm.
_A, thằng Nguyên, đợi anh chút nhá!
Nói rồi, Quân định ra chỗ thằng bạn thân nhưng Linh kéo mạnh lại khiến Quân suýt té ngửa.
_Em là gì vậy? Chút nữa là…
_Im. – Linh ngắt lời Quân – Anh nhìn kỹ xem ai đang ngồi với anh Nguyên kìa…
Quân nhìn lại, mồm há hốc:
_Chẳng phải là… là Ngọc, bạn của em sao?
_Đúng. - vừa nói, Linh vừa rút trong cặp ra tờ giấy mà Ngọc để lại, đưa cho Quân – Đây, anh đọc xem.
Quân nhận tờ giấy từ tay Linh, chăm chú đọc:
Linh, Tao gặp anh ấy rồi. Trưa nay mày đi ăn một mình nhé, tao sẽ ăn trưa với Nguyên. Chiều sớm tao qua nhà mày. Đang vội nên viết xấu quá, sr nha! Bạn Ngọc
Ngẩng lên, Quân nói:
_Vậy là đứa này đang hẹn hò àh?
_Không.
_Vậy em nói rõ ra xem nào.
_Thôi, khi nào có dịp em sẽ kể. Anh ăn nhanh lên rồi còn về.
_Uhm…
___o O o___
_Ngon không anh?
_Uhm… Có. Em là khách quen của quán àh?
_Vâng.
_Hôm nào cũng ăn ở đây?
_Đúng. Trừ hôm nào học cả buổi chiều thì em ăn ở nhà bạn. - Vừa nói, Ngọc cầm cốc nước chanh lên uống.
_Có phải cô bạn hay đi với Quân không?
Nghe đến đây, Ngọc suýt sặc nước…
_Em làm sao thế?
_Kh… không sao. Nhưng bạn em chưa có bạn trai anh ạ.
_Nhưng anh thấy mấy lần anh thấy bạn em đi với Quân mà?!
_…
_Tên là Linh, trong đội tuyển bóng rổ nữ của trường.
_Anh chắc không?
_Hôm đi đăng ký vào đọi tuyển anh thấy cô bé đấy đi cùng em mà.
_Thế thì chết nó rồi. Trưa nay em qua nhà nó sẽ hỏi nó rõ xem thế nào.
_Đừng…
_Sao?
_Quân bảo anh giữ kín chuyện này. Em nói ra thì thằng đấy giết anh chết mất. Thương anh đi mà!!!
Ngọc phá lên cười khi thấy bộ mặt “nũng nịu” của Nguyên.
_Thôi được rồi. Vậy thì em sẽ bắt nó tự phải khai ra. Ha ha ha…
Ở góc bên kia của quán, có 2 kẻ đang theo dõi Ngọc và Nguyên chuẩn bị ra về. Mặt 2 người đó cứ nghệt ra khi thấy thái độ của Ngọc thay đổi nhanh hơn chong chóng.
___o O o___
|
|
|
|
Sponsored content
|
Tiêu đề: Re: It’s never too late for a happy ending |
|
|
|
|
|
|
|
It’s never too late for a happy ending |
|
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang |
|
|
Permissions in this forum: |
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|
|
|
|
Latest topics | » Pornos Xxx Colejialas Uniformes Minifaldas Para DescargarThu Mar 20, 2014 12:32 am by ordwalaur » Egis Reversible Game SaveFri Feb 14, 2014 3:31 pm by vereanoki » Eam Standard Full VersionFri Feb 14, 2014 1:49 pm by vereanoki » Về tên miền (Domain) của 4rum.Fri Jul 27, 2012 8:56 pm by w3blake3w » Sâu ^^'Tue Dec 20, 2011 5:03 pm by AQ» Mọi người đâu?Tue Dec 20, 2011 4:27 pm by AQ» Giá bán và các hình thức bán LBHK Thiên MônSat Jun 25, 2011 8:47 am by XemDjjjj » Bán LBHK trong game vào 24/06/2011Sat Jun 25, 2011 8:46 am by XemDjjjj » 25/06: Những cập nhật mới nhấtSat Jun 25, 2011 8:45 am by XemDjjjj » Chạy tập tin auto update lên phiên bản 7.0.1Sat Jun 25, 2011 8:44 am by XemDjjjj » Sử dụng thêm 2.000 Sinh tố trái câySat Jun 25, 2011 8:43 am by XemDjjjj » Một tuần rộn ràng của VLTK IISat Jun 25, 2011 8:41 am by XemDjjjj » When you're gone & Nobody's homeThu Sep 23, 2010 10:59 pm by AQ» [NEWS] Tất cả về 4th Album phát hành năm 2010Sat Apr 03, 2010 10:17 pm by ..:::AvrIL_PrINcEss:::.. » [Spam] Topic chỉ dành cho ai ghét Hannah Montana !!!Fri Apr 02, 2010 10:11 pm by ..:::AvrIL_PrINcEss:::.. |
feeds | |
|